Ngay từ sáng sớm, không khí lớp học đã rộn ràng hơn hẳn. Các con mặc đồng phục gọn gàng, gương mặt ánh lên sự háo hức, miệng ríu rít hỏi tôi đủ điều:
– Cô ơi, trường tiểu học có to không ạ?
– Cô giáo lớp 1 có hiền không cô?
– Con có được ngồi gần bạn thân không?
Trên đường đến trường tiểu học, tôi nhìn những ánh mắt trong veo ấy mà lòng dâng lên bao cảm xúc. Các con của tôi – những đứa trẻ từng rụt rè bám áo cô ngày đầu đi học – giờ đã sẵn sàng bước vào một môi trường mới với sự háo hức và tự tin.
Cánh cổng trường tiểu học mở ra. Sân trường rộng rãi, lớp học khang trang, tiếng trống, tiếng đọc bài vang vang – tất cả đều khiến các con thích thú. Tôi dẫn các con đi thăm từng lớp học, chỉ cho các con bảng chữ cái, bàn ghế học sinh, thư viện, phòng âm nhạc, phòng tin học… Ở đâu các con cũng tròn mắt ngạc nhiên, say mê khám phá.
Tôi lặng lẽ quan sát từng gương mặt nhỏ xíu ánh lên niềm vui. Có bạn nói nhỏ với tôi:
– Cô ơi, sau này con muốn ngồi bàn đầu để học thật giỏi!
Có bạn lại hỏi:
– Cô ơi, con học lớp Một rồi con có được về thăm cô không?
Những câu hỏi ấy khiến tim tôi chợt thắt lại – vừa thương, vừa tự hào. Tôi biết, chuyến đi hôm nay không chỉ giúp các con hình dung rõ ràng về lớp Một, mà còn gieo vào lòng các con một hạt giống đặc biệt – đó là tình yêu học tập và khát khao được lớn lên.
Chuyến tham quan kết thúc, chúng tôi trở về với những câu chuyện kể mãi không dứt. Các con háo hức kể cho bố mẹ nghe về lớp học, về cô giáo tiểu học, về mong ước được nhanh chóng trở thành học sinh lớp Một.
Với tôi, chuyến đi ấy là một kỷ niệm thật đẹp – bởi tôi đã đồng hành cùng các con trong bước chuyển đầu đời. Tôi tin rằng, với sự chuẩn bị đầy yêu thương hôm nay, các con sẽ tự tin bước vào lớp Một với một tâm thế vững vàng, một trái tim rộng mở, và một niềm vui học tập rạng ngời.